lundi 28 novembre 2011

Anh huy

Dân tộc Sinh tồn


( Phần 2 )



Bối cảnh đất nước lúc bấy giờ bị phân chia thành ba Kỳ, gồm ba thể chế khác nhau, do bàn tay Thực dân đồng lõa với Cường lực Thần quyền Quốc tế áp đặt để dễ dàng cai trị dân tộc ta. Tình trạng đó, tạo trong quần chúng tinh thần địa phương, Nam Trung Bắc kỳ thị chống đối lẫn nhau như ba quốc gia riêng biệt !
Mặt khác, dưới chế độ Thuộc địa, 95% dân chúng bị ngược đãi, thực chất của sự bất công đó phần lớn là lý do tín ngưỡng Lương-Giáo và chủ trương dùng thiểu số cai trị đa số !
Hệ thống tư tưởng triết học và chính trị trong Chủ nghĩa Dân tộc Sinh tồn được Nhà Cách-Mạng Trương Tử Anh đúc kết qua đoạn văn nhắn nhủ chân tình với quần chúng cả ba miền Nam Trung Bắc như sau :
Mưu sự sinh tồn cho dân tộc tức là cho quốc dân, ai ai cũng được hưởng phần hạnh phúc, mà có quyền lợi tất phải có nghĩa vụ. Toàn thể quốc dân đều phải làm việc để đạt tới mục đích ấy. Vậy công cuộc kiến quốc sau này phải căn cứ vào nguyên tắc căn bản là :"Vận dụng hết thảy nhân tài và các nguồn năng lực tiềm tàng trong dân tộc ta để gây dựng nền hạnh phúc chung cho toàn thể ". Chẳng những phải nâng cao trình độ sinh hoạt vật chất lên mà về phương diện tinh thần và trí tuệ cũng phải đưa đến một trình độ tuyệt đích phát triển. Nhưng cứ để rời rạc, mỗi người hoạt động một cách tùy theo sức lực và ý kiến riêng của từng cá nhân một hay từng đoàn thề riêng rẽ thì lực lượng tranh đấu sẽ giảm đi nhiều, lại không liên tục và nhiều khi cùng một giống nòi mà quay lại xung đột lẫn nhau. Muốn tránh điều bất lợi đó, chúng ta phải :
Hợp nhất quốc dân đặt dưới quyền thống xuất duy nhất và cực mạnh .
Cuối thập niên 1930, Thế giới sôi động cực độ, hiểm họa Thế chiến thứ hai không thể nào tránh khỏi giữa phe Trục gồm ba nước :
- Đức với Chủ nghĩa Quốc-xã.
- Ý với Chủ nghĩa Phát-xít.
- Nhật với Chủ nghĩa Quân-phiệt
và phe Đồng-minh gồm năm nước :
- Mỹ với Chủ nghĩa Tư-bản.
- Anh với Chủ nghĩa Đế-quốc.
- Pháp với Chủ nghĩa Thực-dân.
- Liên-sô với Chủ nghĩa Cộng-sản
- Trung-Hoa với Chủ nghĩa Tam-dân
Vào năm 1937 Đồng minh làm lơ để mặc Nhật tấn công như chẻ tre vào lục địa Trung Hoa, khiến Tưởng Giới Thạch ( Tam dân Chủ nghĩa ) phải chấp nhận liên kết với Mao Trạch Đông ( Cộng sản Chủ nghĩa ) để kháng Nhật quân phiệt.
Năm 1939,Thế chiến thứ hai bùng nổ, mặc dù Chủ nghĩa đối nghịch nhau như lửa với nước, ấy thế mà khi được lợi nhuận, Đức Quốc xã và Liên-sô. Cộng sản vẫn bắt tay để tấn chiếm và câu xé Ba Lan.
Cùng lúc ấy, Nhật Quân Phiệt đảo chánh Pháp Thực Dân tại Đông Dương, quyết tâm thực hiện mộng làm bá chủ Đại Đông Á .
Khi cuộc chiến đi vào quyết liệt, những mưu sâu diệu kế, những màn bôi mặt phản thùng, những trò ngư ông thủ lợi, lần lượt được diễn ra : Sau khi hạ đo ván Pháp Thực Dân, tóm thâu gần trọn Âu châu. Đức Quốc Xã xé bỏ hiệp ước bất tương xâm, tấn công dữ dội vào lãnh thổ Liên-sô Cộng sản.
Đối nghịch nhau về Chủ nghĩa, nhưng khi thấy cần chuyển đổi chiến lược, Mỹ Tư bản xối xả viện trợ cho Liên-sô Cộng sản để chận đứng và đập tan những cuộc tiến công vũ bão của Đức Quốc xã nhằm triệt hạ thành trì chỉ đạo Đệ tam Quốc tế Liên-sô.
Ban đầu, Trung Hoa Dân Quốc đứng về phe Trục, nhưng lại bị Nhật Quân Phiệt áp đảo chiếm trọn Mãn Châu Loan rồi tấn công vào khắp Hoa lục.
Trung Hoa Quốc Cộng liên hợp chống trả mòn mỏi mãi cho đến ngày 07. 12.1941 khi không lực Nhật dùng hằng trăm phi cơ tiêu diệt trọn hạm đội mạnh nhất của Mỹ ở Thái Bình Dương, đang đậu tại Trân Châu Cảng, quần đảo Hawai. Thế là Mỹ tuyên chiến với phe Trục " Nhật, Đức , Ý "
* Cước chú :
Theo JJ Servan Schreiber trong cuốn Le Défi Mondial - Paris 1980, thì Tổng Thống Mỹ Roosevelt đã hy sinh hạm đội đó để nhử Nhật. Nhật diệt hạm đội đó thì dân chúng Mỹ mới phẩn uất, cho Ông quyền được tham chiến bên cạnh Đồng Minh. Ngay từ đầu Đệ II thế chiến, dân Mỹ chỉ muốn trung lập và Ông đã hứa với dân sẽ trung lập đứng ngoài cuộc Thế chiến để dân bầu cho Ông tái nhiệm chức Tổng Thống Mỹ nhiệm kỳ 3, từ trước tới nay chưa có ai được làm Tổng Thống Mỹ 3 nhiệm kỳ.
Khi Tư bản Mỹ thực thi hay thay đổi chiến lược thì việc tréo cẳng ngổng nào cũng có thể xãy ra !
Đầu năm 1942, Mỹ Tư Bản và Anh Đế Quốc long trọng mời Trung Hoa Dân Quốc vào phe Đồng Minh và xóa bỏ hết các điều ước bất bình đẳng ký kết từ đời Thanh triều để xoa dịu và chiêu dụ Trung Hoa.
Bổng nhiên, Trung Hoa Dân Quốc trở thành một trong Tứ Cường " Mỹ, Nga, Anh, Trung ". Quân viện Mỹ, Nga, Anh ào ạt đổ vào tiếp trợ Trung Hoa để chống Nhật.
Tiên liệu từ năm 1935, chính những dữ kiện trên sẽ làm xao động cuộc diện đấu tranh dành độc lập cho quê hương, giải phóng dân tộc. Nhà Cách Mạng Trương Tử Anh đã từng khẳng định một cách sáng suốt :
" Những triết thuyết, những chủ nghĩa đương thời đều không thích hợp với dân tộc Việt Nam và đều có


sai lầm ".
Bởi vì, những cường quốc khai sinh ra những chủ nghĩa, hổ trợ cho chính chủ nghĩa đó của mình, xuyên qua những phong trào cường lực, phát động lan rộng khắp toàn cầu, thật sự chỉ muốn chính quốc gia mình cầm đầu giềng mối chỉ đạo chủ nghĩa đó và chỉ có quốc gia mình mà thôi !
Những cường quốc khai sinh ra chủ nghĩa, vào những thời điểm cần thiết, thường hay xếp chủ nghĩa qua một bên để đặt quyền lợi của quốc gia mình trên hết.
Cho nên, những phong trào đấu tranh dành độc lập quê hương, giải phóng dân tộc dựa vào những chủ nghĩa ngoại lai, không thể nào vượt qua được định luật đó để thật sự dành được độc lập cho quê hương và giải phóng dân tộc mình.
Biến chuyển quân sự, chính trị trên thế giới nhất là những chiến thắng thần tốc của Nhật Quân Phiệt trên toàn vùng Đông Nam Á, khiến Mỹ Tư Bản tham chiến, đồng thời, tiếp viện Trung Hoa Dân Quốc hòng thay đổi vị thế để đối đầu với Nhật Quân Phiệt trên toàn thể bán đảo Đông Dương. Đảng Cộng Sản Đông Dương phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn này bởi lý do thật giản dị :
-Thỏa thuận giữa Mỹ Tư Bản và Liên-Sô Cộng Sản áp lực Trung Hoa Dân Quốc phải bật đèn xanh để Tình Báo Mỹ OSS ( tiền thân CIA ) chi viện quân sự cho Đảng Cộng Sản Đông Dương xuyên qua biên giới Trung Hoa / Đông Dương, nhờ thế lực lượng Gỉải Phóng Quân ra đời và nhiều tổ chức ngoại vi xuất hiện.
Theo chỉ đạo của Đệ tam quốc tế, thông qua phương sách của đảng Cộng Sản Trung Hoa nên từ năm 1930, cán bộ Cộng Sản Việt Nam được trui luyện từ Komintern Liên-sô bí mật trở về Đông Dương, họ thay hình đổi dạng thâm nhập vào các Tổ chức Đảng phái bản địa, đội lớp Quốc gia, giả mạo tinh thần Dân tộc. Đồng bào cả tin, nên trọn 10 năm dài hoạt động, họ len lỏi sâu vào các tổ chức đấu tranh từ Bắc Trung Nam .
Từ năm 1943 thời cuộc biến chuyển, thế tiến công vũ bảo của Nhật Quân Phiệt yếu dần biến thành thế thủ, sau những trận hải chiến dữ dội thãm bại trước Quân đội Tư Bản Mỹ ở Thái Bình Dương.
Cùng lúc, Liên-Sô Cộng Sản phản công đại thắng trận Stalingard, tiêu diệt và loại ra khỏi vòng chiến nhiều binh đoàn tinh nhuệ Đức Quốc Xã, xoay ngược hẳn thế cờ, đẩy chiến trường mặt Đông của Đức Quốc Xã lui dần về biên giới Đức. Khí thế trận chiến thắng này, chính là lợi khí chính trị mà các cán bộ Cộng Sản Đông Dương dùng làm vũ khí tuyên truyền để chiêu dụ lòng yêu nước của đồng bào khát khao độc lập vùng lên. Quần chúng mọi giới nức lòng, ồ ạt tham gia vào các tổ chức đấu tranh chống Nhật Quân Phiệt và Pháp Thực Dân để giải phóng quê hương. Nhưng, những tổ chức đó lại do chính cán bộ Cộng Sản Chủ Nghĩa, tay sai Đệ Tam Quốc Tế dựt giây .
Hào quang của Chủ Nghĩa Cộng Sản xuyên qua sự thành công của cuộc cách mạng Bolcheviks rồi tiếp đến Hồng Quân Liên-Sô phản công đè bẹp Quân đội Đức Quốc Xã trên toàn bộ mặt trận Đông Âu. Chừng đó yếu tố đủ để người dân tin tưởng Chủ Nghĩa Cộng Sản chính là bửu bối cho cuộc đấu tranh giành độc lập.
Vay mượn Thế lực Cường quốc và Chủ Nghĩa Cộng Sản Liên-Sô để đánh đuổi Quân phiệt Nhật và Thực dân Pháp dành độc lập là một lẽ. Nhưng, Bảo tồn Độc lập và Sinh tồn Dân tộc lại là một lẽ khác !
Nhận định sự kiện nửa vời đó Nhà Cách Mạng Trương Tử Anh đã quả quyết :
- Quốc tế Chủ nghĩa không thể giải quyết được vấn đề Sinh Tồn Dân Tộc !
Muốn giải quyết vấn đề sinh tồn, chúng ta không thể chủ trương thực hành quốc tế chủ nghĩa được. Chủ trương như thế thì bao giờ cũng vẫn hoàn toàn là ảo tưởng. Xét về phương diện tâm lý, chủ nghĩa quốc tế không thích hợp với những bản năng cội gốc của loài người, mà về mặt thực tế lại càng không có lý do tồn tại .
Tay sai Cộng Sản Chủ Nghĩa, bọn lính tiên phuông tiền đạo của Đệ tam Quốc tế, vào thời điểm sắp tàn Đệ Nhị Thế Chiến thừa nước đục thả câu .
Chẳng khác thành phần Việt gian cấu kết Cường quyền Quốc tế, làm tay sai nối giáo cho Thực dân Pháp và Đế quốc Tây Ban Nha, đánh chiếm nước Đại Nam ta cách 80 năm về trước, khi họ thấu rõ sự yếu hèn của triều đình Huế vào thời Nguyễn mạt. Không thể nào truy tìm được ở họ tinh thần Dân tộc thật sự, cái điều mà họ thường điêu ngoa là đấu tranh cho Sinh tồn Dân tộc, rõ ràng là ngụy biện ! Làm thế nào vừa phục vụ cho Cường quyền Quốc tế, tay sai Thực dân, cán bộ Quốc tế Cộng Sản mà lại có được tinh thần yêu nước, thương nòi, thắm nhuần Chủ thuyết Sinh tồn Dân tộc của Tiền nhân !
Bởi vì : Tham vọng của Cường quyền Quốc tế, quyền lợi của Thực Dân và mưu đồ ngụy đại đồng của Quốc tế Cộng sản đều là khắc tinh đối với Chủ nghĩa Dân tộc Sinh tồn !

Còn tiếp

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire